Thú thật là trước đây mình từng khá “dị ứng” với hoạt hình 3D Trung Quốc. Trong đầu lúc đó vẫn còn định kiến: 3D thì cứng, mặt nhân vật đơ, xem không có cảm xúc bằng anime 2D Nhật. Nhưng mọi thứ thay đổi hoàn toàn từ một lần… xem thử cho biết. Và đúng kiểu xem một tập rồi lỡ dính luôn mấy chục tập. Từ đó mình mới hiểu vì sao nhiều người nói: chất lượng đồ họa của hoạt hình 3D Trung Quốc bây giờ đúng kiểu “xem là ghiền”.
Đồ họa bây giờ khác xa vài năm trước
Nếu bạn từng xem hoạt hình 3D Trung Quốc cách đây 5–7 năm, cảm giác chê cũng không sai. Nhưng hiện tại thì khác hẳn. Các studio Trung Quốc đã đầu tư rất mạnh cho công nghệ, từ motion capture, dựng hình cho đến ánh sáng – hiệu ứng.
Nhân vật không còn cứng như robot, chuyển động mượt mà hơn, nét mặt bắt đầu có “hồn”. Đặc biệt là những cảnh cận mặt: ánh mắt, biểu cảm khi tức giận, đau đớn hay quyết tâm đều thể hiện khá rõ. Với mình, chỉ riêng điểm này thôi cũng đã đủ “ghi điểm” so với trước kia.
Hiệu ứng chiến đấu: hoành tráng và đã mắt
Điểm khiến mình nghiện nhất phải nói thật là hiệu ứng chiến đấu. Tia sáng, linh lực, pháp bảo, khí tức va chạm… tất cả được làm rất mạnh tay. Xem những trận chiến lớn trong các bộ như Đấu La Đại Lục, Thế Giới Hoàn Mỹ, Tinh Thần Biến hay Phàm Nhân Tu Tiên thật sự đã mắt.
Không phải kiểu đánh cho có. Mỗi chiêu tung ra đều có cảm giác nặng, có lực, có không gian. Camera xoay, zoom, chuyển cảnh liên tục nhưng không gây chóng mặt. Với người thích cảm giác “đã” khi xem phim, hoạt hình 3D Trung Quốc hiện tại đúng là hợp gu.
Mỗi năm mỗi nâng cấp, xem thấy rõ luôn

Một điều khá thú vị là nếu bạn xem một bộ dài tập từ đầu tới hiện tại, bạn sẽ nhìn thấy rõ sự nâng cấp đồ họa theo thời gian. Những tập đầu có thể chưa quá nổi bật, nhưng càng về sau càng mượt, càng đẹp.
Cảm giác này rất “đã” vì nó giống như thấy ekip làm phim thật sự chịu lắng nghe phản hồi người xem và chịu chi tiền để nâng chất lượng. Không ít bộ mà vài chục tập sau nhìn khác hẳn giai đoạn đầu, theo hướng tích cực chứ không phải… xuống cấp.
Thế mạnh lớn nhất: hợp cực với thể loại tu tiên
Nói gì thì nói, 3D sinh ra là để phục vụ mấy thể loại như tu tiên, huyền huyễn. Bay lượn, hóa thân, pháp trận, dị thú, thần binh… nếu làm bằng 2D nhiều khi rất tốn công mà chưa chắc đã “đã”.
Hoạt hình 3D Trung Quốc tận dụng điều này rất tốt. Cảnh nhân vật đột phá cảnh giới, thiên địa rung chuyển, ánh sáng bùng lên – xem bằng 3D thật sự hợp logic hơn và tạo cảm giác hoành tráng hơn nhiều.
So với anime Nhật thì sao?
Đây là câu hỏi mình gặp hoài. Cá nhân mình thấy thế này: anime Nhật vẫn rất mạnh về cảm xúc và ý tưởng, nhưng nếu nói riêng về mặt “xem cho sướng mắt” thì hoạt hình 3D Trung Quốc đang bứt tốc rất nhanh.
Không ít anime hiện nay vì ngân sách nên tiết chế hình ảnh, kéo dài bằng thoại hoặc hồi tưởng. Trong khi đó, hoạt hình 3D Trung Quốc dám chi cho những cảnh lớn, coi hình ảnh như một “điểm bán” thực sự.
Có phải bộ nào cũng đẹp?
Không phải. Nói cho công bằng thì vẫn có phim làm ẩu, đồ họa trung bình, nhân vật hơi na ná nhau. Nhưng mặt bằng chung đã cao hơn rất nhiều so với trước. Chỉ cần chọn đúng bộ được đầu tư kỹ, bạn sẽ thấy chất lượng khác hẳn.
Và thường thì những bộ dài hơi, có lượng người xem lớn sẽ được chăm chút đồ họa tốt hơn theo thời gian.
Xem là ghiền vì sao?
Vì khi đồ họa đủ tốt, người xem sẽ:
- Dễ nhập tâm vào thế giới phim
- Không bị tụt cảm xúc khi tới cảnh cao trào
- Có động lực cày tiếp vì “xem đã quá”
Mình từng định chỉ xem vài tập cho biết, cuối cùng lại thành người… canh lịch ra tập mới mỗi tuần.
Kết lại cho gọn
Chất lượng đồ họa của hh3d Trung Quốc giờ không còn là điểm yếu, mà đang trở thành lợi thế cực mạnh. Nếu bạn thích phim có hình ảnh hoành tráng, màu mè vừa đủ, chiến đấu mãn nhãn thì rất nên thử lại – nhất là nếu trước đây từng bỏ qua vì định kiến.